Thursday, May 14, 2009

Đau đầu khi con gái "dại trai"

Gần một giờ sáng đang nấp ở tầng thượng, cô nghe những tiếng động rất khẽ. Nhìn xuống, cô thấy con gái rượu của mình và một chàng trai đang vồ vập hôn nhau."...



Cô con gái mất tích trong đêm

"Kể tội" về cô con gái mười tám tuổi của mình cho Giám đốc Trần Văn Thông (Công ty Cộng lực Bắc Nam, nơi có dịch vụ chăm sóc, giám sát trẻ em hư) nghe, người mẹ 46 tuổi cảm thấy rất hổ thẹn. Cô tên Chinh, hai vợ chồng mở đại lý cho một hãng sơn của Nhật. Một đêm, thời tiết trờ nên oi bức, cô không ngủ được.



Bật người dậy, cô Chính lên tầng hai xem cô con gái ngủ có nóng không để bật điều hòa cho con. Thấy con vẫn đắp kín chăn trong giấc ngủ im lìm, cô nghĩ bụng: "Quái lạ, trời này mà con nhỏ không biết nóng, lại còn đắp chăn bông kín đầu". Cô lại giường nhấc chiếc chăn ra cho con khỏi nóng, thì hỡi ôi trong chăn chỉ là chiếc gối ôm.

Cố giữ bình tĩnh bác đi tìm khắp trong nhà, không thấy con đâu. Gọi vào di động của con, tắt máy. Cô rất muốn gọi chồng dậy để thông báo nhưng sợ nếu để chồng biết, chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra với cô con gái. Cô Chính đi đi lại lại trong căn nhà ba tầng, ruột gan như lửa đốt. Hơn bốn giờ sáng, không đợi được nữa, mệt mỏi bác thiếp đi bên chân cầu thang. Cô tỉnh giấc, đã năm giờ sáng. Vội vã leo lên phòng con, cô giật mình khi thấy cô con gái lại đang ngủ ngon lành trên giường.

Cả ngày hôm ấy bác như người mất hồn. Cô tự hỏi chuyện đêm qua là giấc mơ, hay bị mộng du? Không thể là mơ được. Cô vẫn thấy khó hiểu, không biết cô con gái đã rời nhà đi đâu trong đêm? Con gái đã ra khỏi nhà, cũng như trở về bằng con đường nào? Cô nhớ lại, hôm nào mình cũng là người khóa cửa, đợi cô con gái học xong lên giường ngủ, vợ chồng mới đi ngủ. Sáng nào sáu giờ kém mười lăm phút cô cũng lên phòng đánh thức con dậy đi học.

Đêm hôm sau, cô thức trắng đêm theo dõi, cô con gái ngủ say, cả đêm không ra khỏi nhà. Đêm tiếp theo, cô gái vẫn không ra khỏi nhà, nhưng đã khuya vẫn nhắn tin di động cho ai đó với tâm trạng rất vui. Đêm thứ ba, gần một giờ sáng đang nấp ở tầng thượng cô nghe những tiếng động rất khẽ. Nhìn xuống, cô con gái rượu đang đu người bám vào sợi dây trượt từ ban công tầng hai phía sát ngõ xuống đất. Phía dưới có một chàng trai đang đứng đỡ lấy cô. Hai đứa vồ vập hôn nhau. Cô rất lúng túng, không biết phải làm gì. Lúc xuống tầng một mở cổng ngó ra, cô không thấy cô con gái và chàng trai kia đâu nữa.

Cô bị sốc nặng, mấy ngày liền không buồn ăn uống. Cô quyết giấu chồng mọi chuyện, một mình tự xử lý. Nghĩ tới chuyện cô con gái còn ít tuổi mà không biết giữ mình, lại trốn nhà đi trong đêm để theo trai, cô rất đau lòng. Cô rất sợ một ngày nào đó con bị mang thai ngoài ý muốn, hoặc yêu phải con nghiện, thì coi như hết đời. Cô tìm đến công ty thám tử nhờ tư vấn. Gần mười lăm ngày sau, cô Chinh được công ty cung cấp lời giải đáp: Con gái cô yêu chàng trai tên Phương, người Lạng Giang - Bắc Giang, đang theo học năm thứ nhất một trường đại học dân lập.

Theo dõi cho thấy chàng sinh viên có ý lợi dụng cô gái cả tiền, lẫn tình. Cô gái rất yêu chàng trai, nên không tiếc tiền của. Cậu sinh viên thuê căn nhà sống một mình một phòng ở khu làng Cót. Họ thường đi ăn cơm trưa trước cổng trường. Cứ cách ba, bốn đêm anh chàng lại đến nhà cô Chinh lúc gần một giờ sáng để đón cô gái về phòng trọ và "trả" cô về lúc bốn giờ rưỡi sáng. Cậu đã "thiết kế" cho cô gái một chiếc thang bằng dây, vừa gọn, tiện thu giấu, vừa dễ trèo lên bước xuống.

Đưa con gái đi khám phụ khoa, rất may chưa có thai. Cô gái thú nhận với người mẹ đã quan hệ tình dục với chàng sinh viên hơn nửa năm nay. Chàng trai đã làm quen cô trên xe buýt. Chàng sinh viên trông thư sinh, cao trên một mét bảy mươi, có khuôn mặt đẹp như... con gái, đã hớp hồn cô gái. Họ nhanh chóng cho nhau số di động và nick chat qua mạng. Hơn ba tháng kể từ ngày gặp nhau ở điểm dừng xe buýt, cô gái đã trao thân cho chàng trai.

Tìm gặp chàng trai, cô Chinh đã dùng "chiêu" hạ tuổi con gái: "Con gái tôi thực ra nó mới chưa đầy mười sáu tuổi. Chẳng qua nó lớn trước tuổi. Nó cũng lừa cậu là đang học lớp mười hai. Nó xinh đẹp, hiền lành, là niềm tự hào của gia đình tôi, nhưng nay nó đã bị cậu dụ dỗ, hủy hoại đời con gái. Nay nếu cậu đồng tình cắt đứt quan hệ, chuyển đến một nơi khác ở, không bao giờ gặp con tôi nữa, thì chúng tôi sẽ rút đơn tố cáo cậu đã quan hệ với trẻ vị thành niên".

Chàng trai nghe nói cô gái chưa đầy mười sáu tuổi đã rất sợ bị vướng vào vòng lao lý, đã tha thiết xin cô Chinh tha thứ, hứa không bao giờ gặp lại con gái cô. Chàng trai đã mang trả cô Chinh chiếc điện thoại di động hiệu Mobell đời mới, và chiếc máy nghe nhạc mà cô con gái cô tặng. Cầm kỷ vật của con tặng chàng trai, cô Chinh càng ngán ngẩm. Bởi trước đó, cô đã nghe con "giải thích" việc mất chiếc điện thoại Mobell, và máy nghe nhạc ra sao. Giờ thì cô càng hiểu, tại sao tiền trong túi thỉnh thoảng lại thiếu một, hai trăm ngàn, dù cô nhớ trước đó đếm đi, đếm lại rất kỹ.

Chíp và chàng trai tóc vàng

Cô gái tên là Chíp (tên thường gọi ở nhà) sinh năm 1991, người mảnh dẻ, xinh xắn, cao gần một mét sáu mốt. Chíp ăn nói nhẹ nhàng, giọng nghe dễ thương. Bố mẹ Chíp mở công ty kinh doanh địa ốc.

Chíp học lớp 11, gần như kín các buổi trong tuần. Bởi vậy, khi nghe con gái thỏ thẻ xin mua chiếc xe ga để đi lại cho đỡ mệt, bố mẹ Chíp đồng ý ngay. Chỉ một thời gian sau, bà mẹ phát hiện chiếc xe hiệu SCR110 của con gái không còn gửi ở tầng trệt khu chung cư, nơi gia đình bà ở. Dò hỏi những người bảo vệ khu nhà, bà được biết đã từ lâu không thấy Chíp gửi chiếc SCR110.



Lẳng lặng theo dõi con, bà mẹ đã chọn một góc khuất trong căn hộ của mình ở tầng tám (tòa nhà thuộc khu đô thị Linh Đàm) dễ nhìn xuống con đường nhất. Hôm đầu tiên, thoáng nhìn thấy chàng trai có mái tóc dài ngang gáy nhuộm vàng chở Chíp trên chiếc xe ga, bà đã chắc nịch đó là chiếc SCR110 của vợ chồng bà mua. Giờ con đi học về, bà thấy chàng trai tóc vàng "thả" con mình ở khuôn viên tầng một, rồi quay xe phóng đi (vẫn chiếc xe của vợ chồng bà). Đêm đó, hai mươi ba giờ, bà xuống khu gửi xe nhờ bảo vệ kiểm tra, họ xác nhận Chíp không gửi xe máy.

Bà mẹ trở lên phòng gọi con gái ngồi vào bàn nói chuyện. Chíp thái độ tỉnh bơ: "Con cho bạn mượn rồi, mai nó mang trả". - "Cái xe mấy chục triệu bạc mà con cho bạn bè mượn đơn giản vậy sao? Sao con không hỏi ý kiến bố mẹ một câu?". Chíp liền gắt gỏng: "Mẹ làm gì mà cuống lên, phải lo lắng thế, con bảo mai bạn con trả là nó trả, không có gì phải sợ mất cả". Đêm đó, chị gần như thức trắng đêm. Chị tự hỏi, tại sao con gái mình lại phân thân như hai con người vậy? Từ trước đến nay cô bé rất ít nói, hiền lành, một dạ, hai vâng. Hôm nay bà mẹ nghiêm túc "vạch mặt trắng - đen" thì đứa con liền "lên gân" với vẻ mặt đôi lúc trông rất xấc xược.

Bà mẹ tìm đến công ty thám tử: "Tôi không tin cậu tóc dài nhuộm vàng ấy là bạn cùng lớp. Cậu ấy chưa bao giờ lên nhà tôi. Giờ tôi rất bối rối, không biết nên khuyên nhủ, dạy bảo con như thế nào? Cháu đã là thiếu nữ, quát tháo hay cấm đoán rất dễ làm cháu tổn thương, dẫn tới nó có thể làm liều. Còn mềm mỏng thì chưa chắc cháu đã nghe lời, bởi cháu chưa thật lòng và muốn chia sẻ với mẹ về chuyện riêng tư".

Hơn muời lăm ngày sau, mẹ Chíp đã được người của công ty thám tử cung cấp "trích ngang" của chàng trai tóc vàng: Nhà ở khu Trung Hòa - Nhân Chính, bố mẹ cậu có cửa hàng kinh doanh vật liệu xây dựng. Đối tượng không học hành gì, hơn Chíp năm tuổi. Hai đứa quen nhau ở một lớp học tiếng Anh, thường đi ăn trưa với nhau. Cậu thường đón Chíp đi học và trở về nhà rất đúng giờ (theo lịch học Chíp treo ở phòng mình). Mỗi lần đến đón đối tượng chỉ cần nháy máy vào điện thoại di động của Chíp, thường cùng Chíp vào một hàng internet ở phố Quan Nhân ngồi hàng giờ lướt nét (điều này nói lên, Chíp nhiều lần bỏ học). Và một thông tin gây sốc mạnh cho bà mẹ, đó là cách hai, ba ngày Chíp và chàng trai tóc vàng lại dung dăng dắt tay vào một nhà nghỉ trên phố Vọng, sau hơn hai giờ mới thấy họ trở ra.

Mẹ Chíp giàn giụa nước mắt. Bà tự trách tội mình, lẽ ra cùng giới với con bà phải sâu sát, biết được những chuyển biến tâm lý trong con, cũng như cần biết lúc nào con đang cô đơn, đang buồn chán... để trò chuyện, chia sẻ, gợi mở hướng đi cho con. Gần con, nhưng bà đã không tiếp cận được với con. Bà cũng tự trách mình quá nuông chiều con. Hễ cứ nghe con mở miệng xin tiền, chỉ cần nói qua lý do là bà cho ngay, mà không cần xem xét tiền đóng học có phải từng ấy không, con mua cái quần, cái áo ấy đắt hay rẻ, một tháng từng ấy tiền xăng, tiền điện thoại là nhiều hay ít v.v...

Bởi không sâu sát con nên bà không thể biết, trước khi đến với chàng trai tóc vàng. Chíp từng yêu mê mẩn một cậu học trên một lớp. Nhưng tình yêu của cô bé đã bị chàng trai kia từ chối. Chíp chán chường, sinh ra chán học, thời gian sau đó cô thường bỏ tiết ra quán nét ngồi hàng giờ. Tình cờ gặp anh chàng tóc vàng ở lớp tiếng Anh, được săn đón, được tán tỉnh, Chíp đã sớm nhận lời yêu. Không muốn người yêu tuột khỏi tay mình, như mối tình đầu đơn phương.. Chíp quan tâm, chiều chuộng chàng trai tóc vàng hết mực. Cô khịa đủ loại tiền "tăng thêm" từ giấy bút, tiền ăn sáng, tiền đồ áo... cốt sao để có tiền đi ăn trưa, uống cà phê, vào hàng nét và vào... nhà nghỉ với chàng tóc vàng. Sợ mất người yêu, khi chàng tóc vàng đặt vấn đề để chiếc SCR110 cho cậu đi, Chíp liền "ôkê". Và thêm một phát hiện nữa khiến bà mẹ đau đầu, đó là sợi dây chuyền vàng hai chỉ bà mua tặng ngày con trúng tuyển vào lớp mười đã bị Chíp mang bán lấy tiền đi chơi cùng chàng trai tóc vàng. Chíp đã mua một sợi dây vàng giả đeo để đánh lừa mẹ.

Kể lại câu chuyện trên, anh Trần Văn Thông (công ty thám tử) cho rằng, ngoài tác động lớn nhất là môi trường sống bên ngoài, thì những kênh thông tin không chính thống, như các trang wed đen, những câu chuyện gợi dục, hay những bộ phim lãng mạn "nửa kín nửa hở" xuất hiện ngày một nhiều ở một số kênh truyền hình đã kích thích sự tò mò của những chàng trai, cô gái mới lớn, dẫn đến quan niệm của một số ít bạn trẻ coi chuyện quan hệ tình dục trước hôn nhân là điều bình thường.

Mặt khác, thay vì quan tâm đến con cái, gần gũi với con hơn, không hiếm bậc cha mẹ do bận rộn công việc, lo làm giàu đã dùng tiền thay thế, nên có em không thể nào nhận ra những giá trị đích thực cuộc sống để hướng đến lối sóng đẹp. Một số ít ông bố, bà mẹ nuông chiều con từ tấm bé, nếu như họ không đáp ứng được những nhu cầu đòi hỏi, đứa bé ấy lớn lên rất dễ dẫn đến hư hỏng. Theo anh Thông, sống giữa thời buổi có quá nhiều phương tiện thông tin, dịch vụ giải trí, người làm cha, làm mẹ cần quan tâm, giám sát con cái nhiều hơn. Cha mẹ cần định hướng cho con chơi với những người bạn tốt, ngoan hiền, tránh đến những nơi mà môi trường sống ở đó "chứa chấp" nhiều tệ nạn xã hội.

No comments:

Post a Comment